Thương cho
cái kiếp cá kèo
Bị người ta nướng
cong queo lửa hồng
Tươi mươi
vùng vẫy thinh không
Ném vào nồi lẫu
phiêu bồng xác thân
Biết bao hồ rộng
suối sâu
Sao đem thả
cá chảo dầu lăng tăng?
Nghe kinh nó
khấn nguyện rằng:
- Xin làm người
để được ăn… cá kèo!?
No comments:
Post a Comment