Saturday, December 22, 2012

Từ biệt tiếng hát vấn vương thời áo trắng




Chúng ta vừa từ giã một giọng ca vàng của Việt Nam - ca sĩ Duy Quang đã đi vào thế giới bên kia (trước ngày 21/12). Một chất giọng mộc mạc nhưng tinh tế, sang trọng nhưng cũng rất sinh viên với những bài hát của một thời cắp sách đến trường: Trả lại em yêu, Con đường tình ta đi, Em hiền như Ma Soeur, Ngày xưa Hòang Thị, Này cô em Bắc kỳ nho nhỏ...đặc biệt do chính ba anh - Nhạc sĩ Phạm Duy sáng tác. Làm sao mà nói hết những nhạc phẩm anh đã trình bày. Chỉ biết giọng ca ngọt ngào mang đậm chất ngũ cung rất quê hương của anh không lẫn vào đâu được, sẽ mãi mãi đi vào lòng người trên từng cung bậc của cảm xúc, trên từng thời khắc thưởng thức để có thể cảm nhận được thêm chất hội họa và chất nghệ sĩ trong anh. Tôi không dám nói nhiều vì biết bao nhiêu người ái mộ có lẽ đã hiểu và biết anh nhiều hơn tôi. Nhưng trong niềm tiếc thương trước sự ra đi đột ngột của người ca sĩ tài hoa này, tôi mạn phép viết lên những lời chia sẻ và gởi đến các bạn một bài hát tuổi học trò của nhạc sĩ Vũ Hòang phổ thơ Đỗ Trung Quân mà anh đã thể hiện thật hay và buồn như một dự cảm: "Cánh phượng hồng ngẩn ngơ Mùa Hè đến trường khắc nỗi nhớ lên cây và mùa sau biết có còn gặp lại, ngày khai trường áo lụa gió Thu bay..." Các bạn nghe để hồi tưởng giọng hát đã làm ngẩn ngơ cả một thời áo trắng của nhiều thế hệ. Chào từ biệt anh, từ biệt " Một kiếp đam mê"... Chắc hẳn anh đã tìm thấy và nằm xuống yên nghỉ bên cội Đào ở Động Hoa Vàng để những người còn ở lại "...khóc ta xin nhỏ lệ vào thiên thu..."

http://youtu.be/iYHlLFzAp5I

No comments:

Post a Comment