Friday, August 21, 2015

Tranh sơn dầu " Hoa lục bình", họa sĩ Nguyễn Vũ Anh


Tác phẩm " Hoa lục bình " - tranh sơn dầu - 75 x 95 (Cm) - Tác giả họa sĩ Nguyễn Vũ Anh

Mẹ và  hoa lục bình


Ngồi bên mẹ những ngày xa xưa ấy
hoa lục bình tim tím mọc ven ao
mẹ vớt hoa thả một bầy vịt nhỏ
tôi ném mồi nhử con ếch bờ lau

tôi còn nhớ tóc mẹ tôi dài lắm!
mẹ gội đầu hoa bưởi, ngát mùi hương
mùi tấm áo, mùi vườn cau ruộng lúa
ủ hồn tôi trong buổi sáng tinh sương

tuổi thơ tôi là những ngày bên mẹ
là những gì luôn ấp ủ yêu thương
vở nho nhỏ và linh hồn như ngọc
bước tung tăng tôi vội vã tới trường

rồi tôi lớn quê hương mờ mưa bão
lũ tràn về xóa sạch những bờ kênh
hoa lục bình cũng theo sông ra biển
tôi bỏ làng cùng sóng nước lênh đênh

ngày tôi đi mẹ không cầm nước mắt
vạt áo sờn lất phất ở đầu nương
nắm cơm vắt trong ba lô vẫn ấm
nhớ mẹ hơn khi dừng lại giữa đường!

đời viễn xứ nhiều đêm nằm thao thức
tương tư quê, trăn trở nhớ mẹ hiền
mơ một sáng hôm nào vừa thức giấc
thấy về nhà nằm ngủ dưới hàng hiên

hoa lục bình lại tím loang bờ nước
đàn vịt bầu thư thả dạo quanh ao
mẹ vớt hoa tôi nhử mồi con ếch

cuộc đời vui, dòng hạnh phúc ngọt ngào!

 Nguyễn Vũ Anh

Wednesday, August 19, 2015

Tác phẩm "Kiếm sống" của họa sĩ Nguyễn Vũ Anh

Sau 2 tháng vui chơi, Vũ Anh đã trở lại với công việc. 
Hôm nay xin trình làng tác phẩm mới.

Tác phẩm "Kiếm sống", tranh sơn dầu, kích thước 
80x120(Cm).

Friday, August 14, 2015

Tiễn chị Kim Thanh

Bạn bè nhóm La Lune cũng thật buồn khi cùng một lúc chia tay anh Châu Trung và chị Kim

 Thanh, con của họa sĩ thủ ấn họa Tú Duyên. Chị ra đi khi vừa bước qua 60 tuổi. Chị là một 

người hiền hậu, mẫu mực và thỉnh thoảng mang phòng trà La Lune đãi cả nhóm những món

 bánh ngọt, đông sương tự tay làm. Ngày trước, có lần chị nói " Vũ Anh ơi, chị rất thích bài

 "Cánh hoa duyên kiếp " của nhạc sĩ Đoàn Chuẩn - Từ Linh bài này rất hợp với giọng em 

và đã dạy tôi bài hát này. Có lẽ bài hát đó phù hợp với hoàn cảnh và tâm tư của chị. Chị 

là một người rất thích hát đến khi không còn sức để cất cao giọng hát của mình mà thôi
.
 Bao nhiêu biến cố đến với gia đình, rồi bản thân cũng không tránh khỏi bệnh tật, chị đã

nghị lực chống chọi với căn bệnh nan y của mình, nhưng có lẽ chị cũng kiệt sức sau sự 

ra đi của đứa con trai yêu quý. Cũng may bên chị có những người bạn như: chị Loan Trần

, chị Lan, Vũ Dung và những người bạn khác nên chị cũng bớt đi sự cô đơn. Trong cùng

 một ngày nhóm chúng tôi phải chấp nhận sự ra đi của hai người bạn, hai giọng hát thật

 nhẹ nhàng và họ cũng nhẹ nhàng bước qua thế giới bên kia, thoát khỏi bễ khổ đời người.

 Nhiều khi chúng tôi ngồi nhớ lại những ngày nhóm La Lune gắn bó bên nhau với những

 kỷ niệm vui ngất trời mà thở dài tiếc nhớ rồi cảm nhận rằng hãy dành cho nhau những gì

 chân thành nhất của ngày hôm nay, không thì sẽ muộn mằn! Hãy đọc lại thơ của chị khi 

ra Phan Thiết đến viếng cha tôi, như mượn lời thơ của chính tác giả cầu chúc cho chị ra

 đi thanh thản và sớm vảng sanh thay cho lời từ biệt:

Tiễn anh

(Khóc nhà thơ Nguyên Phiên)

"Kìa một áng mây trời bay thấp đất

Tiễn anh về trong giấc ngủ bình yên

Thả hồn thơ theo một chút nắng vàng

Anh lặng lẽ, từ tâm trong ánh mắt

Trong giờ phút chìm sâu vào giấc ngủ

Là lìa trần anh nhắm mắt xuôi tay

Bỏ lại đời bỏ sau lưng tất cả

Hồn nhẹ nhàng hết mộng mị tương lai

Anh đi đến cõi thiên thai mờ ảo

Hội ngộ người yêu dấu đã bao năm

Hồn mê say trong suối nguồn sum họp

Vòng tay vui ôm một nhánh lan gầy

Giờ quanh đây khói nhang buồn tiễn biệt

Bao bạn bè khóc mất mát chia ly

Anh vẫn tươi nở nụ cười đôn hậu

Giã biệt đời, một giấc mộng trăm năm."

Kim Thanh

Từ biệt anh Châu Trung

Chị Nga ơi, có những tình cảm mà Anh Trung đã dành cho em thật cảm động. Từ những 

chuyện nhỏ như: chép cho em một đĩa nhạc của Từ Công Phụng để từ đó em thích hát những 

bài này, đến việc lo lắng chở em xuống tận Long Khánh lo công chuyện, rồi sốt sắng nhờ bác 

sĩ chăm sóc khi ba em bị bệnh, cả gia đình anh chị ra tận Phan Thiết chia buồn khi ba em qua 

đời...và bao nhiêu kỷ niệm và tình cảm thân thương khác anh chị dành cho em và gia đình, em 

không bao giờ quên! Vô cùng thương tiếc khi anh Trung ra đi, em và gia đình xin chia buồn 

cùng chị và gia quyến! Cầu mong anh sớm về chốn vĩnh hằng!

Wednesday, August 5, 2015

Từ biệt nhà thơ Đông Phương - Nguyễn Bắc Sơn

Tbiệt tác giả tập thơ phản chiến“ Chiến tranh Việt Nam và tôi” (năm 1972), từ biệt nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn – Người con của Phan Thiết - Bình Thuận. Một nhà thơ hiểu rất rõ về đạo, về đời, uyên bác nhiều lĩnh vực như: đông y , phong thủy, võ thuật, hội họa…; Người coi trọng và am tường Kinh Thi, Kinh Dịch, sống chân thật và vô cùng yêu thương con người. Nhà Thơ Nguyễn Bắc Sơn còn là tác giả của tập thơ: “Ở đời như một nhà thơ Đông Phương” (năm 1995)…Thơ của anh giản dị và chân thật như chính con người anh vậy. Anh làm thơ như nói chuyện, tự nhiên một cách rất hồn nhiên và gần gũi, đôi khi pha một chút ngông nghênh, một chút hài hước nhưng đọng lại chính là sự tự do trong tư tưởng và ý nghĩa sâu sắc của ý thơ khi đọc rồi sẽ khó mà quên được. Thật là không phải khi một người tập tành làm thơ như tôi lại dám bình phẩm về thơ anh nhưng lúc này khi nghe tin anh từ giả cuộc đời khiến tôi không thể kiềm chế cảm xúc được:

 “ …Ở Đà lạt, lạc đà dăm bảy đứa
Còng lưng ra mà cõng ba lô
Những hào sĩ đứng bên bờ nhật nguyệt
Vỗ tay cười thương lớp sóng lô nhô”
( Chiêm bao về Đà Lạt – Nguyễn Bắc Sơn)

Ở anh chất chứa tình yêu quê nhà như ruột thịt vì đã coi như ruột thịt thì làm sao bỏ được, nên anh viết:

“…Dẫu đen bạc là nơi cố xứ
Bỏ đi biền biệt cũng không đành…”

Những bài thơ tình của anh thì thật là tình hãy cùng tôi đọc lại bài thơ: “Mùa thu đi ngang qua cây phong du” như dành những phút tưởng nhớ nhà thơ các bạn nhé:

Khi nhớ mình, ta muốn ghé ta thăm
Ngôi nhà gần ngôi nhà xa vạn dặm
Con đường tình cờ cội nguồn sâu thẳm
Từ sinh cung của bà mẹ mênh mông
Ai xui ngôi nhà em cất bên kia sông
Khiến đời anh cứ mãi qua cầu, cứ trèo lên dốc

Bầu trời quá cao phải chăng vì lòng mình quá thấp
Chiều mù sương vì tình yêu mù sương
Ai xui ngôi nhà em cất ở ngã tư đường
Khiến đời anh cứ ngập ngừng ba ngả
Con phố thân quen bất ngờ con phố lạ
Nơi hàng cây rụng tiếng tắc kè kêu
Nơi lầu cao khung cửa sổ đìu hiu
Soi thấp thoáng ngọn đèn hoa thiếu nữ
Những sợi tóc rụng trên chồng sách cũ
Vì thanh xuân theo nước lũ trường giang
Những chuyến xe đò đêm đêm băng ngang
Rớt tiếng động khơi nỗi sầu viễn xứ
Bầy chim én đã bắt đầu tư lự
Ngủ âm thầm trên những đường dây cao
Đi ngang qua, đi ngang qua, đi ngang qua

Đi ngang qua không dừng trong đời nhau
Hẹn gặp nhau ở nhất nguyên thế kỷ.”
            (Nguyễn Bắc Sơn)

Tết vừa rồi tôi đến thăm anh, anh nói: “ Trái tim tao nó mệt mỏi lắm rồi không biết khi nào nó ngừng đập nữa thôi Vũ Anh à, lúc nào nó ngừng đập là tao khỏe…!” có lẽ do bệnh suy tim nên anh không muốn sống lâu hơn nữa, và có lẽ anh là người đã ngộ "Đời là bể khổ" như lời Phật dạy.
Chính anh là người khuyến khích tôi làm thơ, viết văn và là một tấm gương trong để tôi học hỏi nhiều điều, trong đó nổi bật là lòng chính trực. Tạm biệt nhà thơ Đông Phương, hẹn gặp anh “ở nhất nguyên thế kỷ”!


Nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn mất vào lúc 9 giờ sáng ngày 4/8/2015, hưởng thọ 72 tuổi. Lễ viếng nhà thơ bắt đầu từ sau 19 giờ ngày 4.8 cho đến hết ngày 5.8, tại tư gia của ông ở 43/17 đường Trần Lê, P.Đức Long, TP.Phan Thiết (Bình Thuận). Lễ động quan lúc 6 giờ sáng 6.8. Sau đó di quan đi hỏa táng ở đài hỏa táng TP.Vũng Tàu.


Chân dung nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn (Tết Ất Mùi)



Nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn và tác giả bài viết - họa sĩ Nguyễn Vũ Anh




Chị Thu Vân - Một người em, rất yêu mến thơ anh đến thăm nhân dịp Tết Ất Mùi


Chân dung nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn



Thiên Hà (bên trái) - con gái đầu của nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn

Hoa phúng điếu nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn


Góc sân nhà anh