Thursday, July 21, 2011

Giữ lấy nơi bình yên những cánh cò




Tôi lớn lên ở thành phố nên  nông thôn là những gì rất mới lạ đối với tôi. Có dịp về miền quê chơi là tâm hồn tôi cứ bay bổng lên không trung, lồng lộng trong làn gió mát mẻ và thơm nồng hương lúa… Có lần tôi về lại Suối Dầu – một vùng nông thôn cách Thành Phố Nha Trang hơn hai mươi cây số về phía Nam theo đường Quốc lộ số một. Ấn tượng nơi đây đã để lại trong tôi một tình yêu thiên nhiên tha thiết.
Suối Dầu là vùng đất  nằm giữa hai dãy núi hiện lên thật rõ ở phía Tây và sừng sững ở phía Đông. Màu xám của núi ở đậy thật lạ, nó bãng lãng, mơ hồ thật khó diễn tả. Giữa nền núi, nổi bật những thân dừa xanh thẫm, dưới chân những anh chàng thư sinh cao dong dõng ấy là đồng cỏ xanh tươi, bạt ngàn, làm cho sắc núi và màu trời phải ghen tỵ với cái vẻ non tơ, mượt mà của nó.
Hương đồng nội là một mùi hương phong phú nhất tôi từng biết… Đó là mùi của bùn đất, của rạ, của cây cỏ, của hương lúa, hương cau đang độ trổ hoa thơm ngát. Tuyệt vời hơn khi tôi đi qua những đầm sen nơi đây trong mùa hạ. Hài hòa với vẻ đẹp thanh cao là hương thơm tinh khiết của sen, khiến ta cảm thấy như hòa nhập với thiên nhiên, tâm hồn mình  cũng trở nên bao dung, thánh thiện.
Chợt hiện  về trong tâm trí tôi câu thơ xưa:
“… Thu ăn măng trúc, đông ăn giá.
Xuân tắm hồ sen , hạ tắm ao…”.
Trở về đây tôi như trở về với tuổi thơ của mình, nhất là khi nhìn những cánh diều vi vu trong gió, nghe tiếng kẻo kẹt của lũy tre già, thích thú với những vườn xoài trĩu quả, những cây mít sai trái… Cảm thấy như thân thiết, gần gũi với bản chất mộc mạc của bác nông phu, em bé mục đồng…Chảy qua một khúc quanh thật bằng phẳng của địa hình là dòng suối lặng lẽ tuôn trào có tên là Suối Dầu, nó mang trong lòng rất nhiều những loài cá nhỏ bé, bơi líu ríu, tung tăng, những con ếch no tròn thỉnh thoảng lại cao hứng, búng mình lên bờ…Ngồi trên chiếc cầu nhỏ ở đây câu ếch thật là thú vị.
Xa xa nhưng vẫn trong tầm nhìn là ngọn đồi mọc toàn các loài hoa có hương thơm nhẹ: Hoa trinh nữ, hoa lài, hoa tứ quí, hoa ngũ sắc, hoa sứ trắng…thu hút muôn ngàn ong , bướm bay đến. Trên đỉnh đồi là ngôi mộ của nhà bác học người Pháp gốc Thụy Sĩ - Alexandre Yersin, người đã tìm ra trực khuẩn dịch hạch (Yersinia Pestic) và sáng lập ra Viện Pasteur Nha Trang. Suối Dầu ngày xưa là nơi Ông trồng thí nghiệm các loại cây như cao su, canh ky na (điều chế thuốc Quinine trị bệnh sốt rét)… Ông là người đã cứu biết bao người dân Việt Nam thoát khỏi căn bệnh dịch hạnh nguy hiểm và đóng góp lớn lao cho nền y học, nông nghiệp, chăn nuôi, thám hiểm… của Đất nước chúng ta. Vì sao một người ngoại quốc như Ông lại chọn Suối Dầu làm nơi an nghỉ cuối cùng? Ông dặn:“ Đừng để ai mang tôi đi đâu…”. Có lẽ, ông đã nhìn thấy nơi đây một vẻ đẹp trầm mặc, bình yên và đầy ắp tình người. Có lần tôi được nghe các cụ lớn tuổi kể lại: Ngày xưa người dân đi đưa đám tang của Ông Tư (tên người dân đặt cho Ông) sắp hàng dài mấy cây số từ Quốc lộ lên tới đỉnh đồi, nhiều người đầu chít khăn tang, tay bưng bát cơm… nước mắt đầm đìa họ khóc ông như khóc một người cha, một người ông ruột thịt đã rời xa họ về chốn vĩnh hằng.
Ở phía Nam cũng có những dãy núi mờ nhạt, những hàng dương thẳng tắp, ngọn vươn cao lên trời như những mũi giáo. Đồng cỏ êm ả có những chú cừu non đủng đỉnh trong làn gió mát dịu buổi ban mai. Từ  Trại chăn nuôi của Viện Vaccin và Chế Phẩm Sinh Học, những chú ngựa thả rông đang thư thái gặm cỏ, chốc chốc khẽ tung vó, rồi ngửa cổ hí vang một góc trời. Cảnh sắc ấy như vẻ đẹp của miền ôn đới, tạo nên một cảm xúc thật mới mẻ, nhưng thật gần gũi và sống động trong lòng người thưởng ngoạn.
Điều làm tôi xúc động hơn cả là được nhìn thấy một đàn cò trắng bay ngang vách núi. Chúng dàn ra thành những đường cong đều đặn, sau đó chuyển đội hình thành một cánh cung trắng toát giữa nền núi sẫm màu. Giữa những thân hình mảnh mai , những đôi cánh mềm mại và những trái tim bé bỏng là sự kết hợp, gắn bó một cách tuyệt vời. Nhìn đàn cò bay lượn như một phi đoàn đang biểu diễn tôi có cảm giác hân hoan và vui sướng như chính mình đang bay lượn như những cánh chim ấy .
 Suối Dầu, có một vẻ đẹp vừa thanh bình lại vừa bí ẩn, vẻ đẹp rất gần với những nông thôn miền Trung, nhưng nó có điều gì đó thật khó lẫn lộn, dễ làm nức lòng những ai yêu thiên nhiên, muốn trải rộng tâm hồn, rung động trước những cảnh sắc tươi đẹp. Tôi thật may mắn có được niềm vui khi được chứng kiến những khoảnh khắc thật lãng mạn của thiên nhiên nơi đây. Riêng đối với tôi, Suối Dầu đã để lại hồi ức thời sinh viên trẻ trung, sôi nổi và rất nhiều kỷ niệm về những ngày lao động hè dãi nắng dầm mưa tại nơi này.
Tôi rất đau lòng vì biết một lượng lớn nước thải vượt tiêu chuẩn cho phép và độc hại từ  Khu công nghiệp Suối Dầu chảy ra hai cống Ông Của và Bàu Cỏ gây ô nhiễm môi trường, làm hư hỏng các giếng sinh hoạt và  ảnh hưởng đến đời sống người dân nơi đây. Mặc dù, các cơ quan chức năng đã có những biện pháp xử phạt, nhưng liệu có ngăn chận triệt để sự hủy hoại của Khu công nghiệp này đối với cảnh quan và môi trường sinh thái nơi đây không? Liệu trong vòng vài năm tới Suối Dầu có còn là nơi thơ mộng, du khách đến viếng mộ Nhà bác học A. Yersin, có còn là nơi bình yên để những cánh cò bay lượn?!

No comments:

Post a Comment