Tuesday, February 7, 2012

Chiếc thân tội nghiệp



Ở ngoài kia, bầy chim trắng gọi đàn
Nghe tan tác cả mùa đông lạnh ngắt
Một mình con se sắt nhớ trên đồi
Làm bối rối chiều nghĩa trang quạnh vắng
Dường như nỗi bàng hoàng vừa lắng xuống
Nhưng buồn thương chưa muốn bỏ thân này
Và nỗi nhớ căng đầy sắp vỡ
Trái tim đau mệt mỏi đã gầy trơ
Những ngày qua có cha kề bên như sách vở
Nên nhìn quanh nơi đâu cũng thấy nhớ
Đêm giật mình, mớ, giấc ngủ chênh vênh?!
Có lúc con quên rằng cha đã mất
Giữa muôn trùng chất ngất chín tầng mây
Cầu mong cha và mẹ được sum vầy
Cùng nắm tay trên chiếc cầu Ô Thước
Để bên kia không ai còn lỡ bước
Dù  trần gian tuôn nước mắt mồ côi             
Mùa đông đến bất ngờ nên chiếc thân tội nghiệp

Sunday, February 5, 2012

Bỏ lại trong vườn






Buổi sáng thật trong lành khi cơn mưa đêm vừa dứt. Tôi ngồi dưới tàn cây trứng cá, tán lá tỏa rộng và tròn khẽ động đậy giữa cơn gió hè. Những trái chín mọng lẫn trong đám lá như những hạt ngọc trai đỏ treo lơ lửng. Trên nền ánh nắng xuyên qua kẻ lá rải lên mặt sân nắm tiền vàng lấp lánh, từng cành lá đan xen thành một chiếc đuôi công khổng lồ đang xòe ra múa lượn. Ngước nhìn mảng trời xanh lơ rợp bóng, bất giác tôi nhớ về những ngày thơ ấu đã đi qua...


góc sân, bên cnh ngôi m ca Lucky, tôi gom đám lá úa vào mt góc, chú chó nh mt thi bu bn, gi đây thân th nó chc đã tan loãng vào lòng đất nâu. M bo: Lucky đã hóa thành cây để được sng bên cnh chúng tôi. Bà nói trong khi đang quét đám lá rng đầy chung quanh, mt dán vào khong vô tn mà tôi không th biết đó là nơi nào. Tui xuân ca m trôi mit mài trong lo toan. Nhng si tóc đã ngã màu, phơ pht quanh tui thơ anh em chúng tôi, bn thành tng ngày ln khôn, tng ngày đùa vui không mt mi; Và nhng gic mơ điên r đáng yêu mà chúng tôi vn thường vn vơ mi khi nm vt trên cành, nhìn ô tri xanh được vin quanh bng nhng chiếc lá. Tin vào điu m nói nên anh em tôi luôn siêng năng chăm sóc cây. T thân gy tong teo, nó đã vươn cao như mt chàng trai lc lưỡng. Chúng tôi chy nhy chơi đùa quanh nó, hái nhng trái căng tròn hút ly v ngt thanh ri bay bng trong làn gió hiu hiu trưa hè. Thm chí, mi khi b ăn đòn, tôi còn khóc k vi nó như người bn thân thiết.
Tôi nh như in khi lên by tui, mùa Trung thu tr v rt vi. Chiếc lng đèn hoa sen ba tôi dt mua ph Tàu. Dãy ph mà trong ký c ca tôi, nó rc r hơn bao gi hết, treo đầy nhng chiếc lng đèn đủ mi kích thước, hình dáng. Chúng c lp lòe múa lượn.  Cái nào cũng hp dn và quyến rũ trong s khao khát không có đim dng ca tr con. Tôi đòi ba mua bng được chiếc lng đèn tht to mà sau đó nó đã phát cháy vì mt cái xô ln ca anh trai tôi nghch ngm. Mùa Trung thu đó đã đến và đi dưới tàn cây này, gia huyn hoc ánh trăng vàng Tháng Tám và gia tiếng khóc rưng rc không thành tiếng ca tôi.
Mùa Trung thu đi đem theo chiếc lng đèn hình hoa sen, cháy âm âm gia không gian nht nhòa và ni tiếc nui ngn ngơ trong mt mt cu bé. Nó để li ngàn cánh sen rc la như nhng chiếc lá vàng phát sáng đang lã tã bay trong gió, bay ngang ngôi m ca lucky, bay qua khong sân. Dường như mi cnh vt b khut lp bi mt màu vàng úa nhưng vn ln khut đâu đó mt đôi mt, mt đôi mt đang m tht to.
Cui mùa thu, mùa nhum đầy bnh tt. Tôi nm thiêm thiếp trên giường nhìn qua ô ca s màu rêu. Ngôi nhà này tôi không biết có t khi nào? Ba tôi đã mua li ca mt thương nhân vì ông này chuyn đi nơi khác sinh sng. M tôi nói mt năm sau đó, tôi đã ct tiếng khóc đầu tiên nơi đây, bước nhng bước chp chng trong căn phòng này, vn vào chn song ca chiếc ca s này và nhìn vào khong sân này. Thế đấy! khung cnh c lp đi lp li mi ngày mi gi trong cuc đời bn đến ni bn không th nhn ra. Chúng hin din trong tng mch máu và quen thuc đến ni khiến bn tr thành k không có đôi mt, không còn đôi mt để nhìn thy chúng.
M tôi thc đã ba đêm ri, mt bà đầy lo lng mi khi anh em chúng tôi b bnh. Bà ngi c đêm liên tc lau m hôi, chườm nước m và lâm râm nim Pht trên chiếc ghế g đã sn cũ vì thi gian. Tôi như k mng du bay lơ lng, có lúc lơ láo nhìn căn phòng, có khi nhìn vào chiếc bóng ca bà trm ngâm trên vách. Bui sáng, nng ùa vào phòng đem theo tiếng liu riu lít rít ca đám s nâu nhy nhót trong tàn cây sau mùa rng lá, l vài cành trơ xương. Lũ sâu b cũng tha lúc sinh sôi, có khi rơi xung khong sân, bò quanh đám lá rng đã khô sm t lâu. Chúng c n np nơi khó nhìn thy và khi chúng ta bn rn không để ý s tha dp bùng lên và phát tán nhng h ly. Tôi kh git mình khi m đặt bàn tay thô m lên trán:
- Đêm qua con ng có ngon không?
Tôi kh gt đầu và mĩm cười, nhưng ý nghĩ c th trôi đâu đó như khi ngi dưới gc cây hay trên mt nhánh cành nào suy nghĩ vin vông v mt ngày xa lc mà tôi chưa tng bước ti.
Có người đến dm hi ch hai tôi vào mt ngày đông rã rích. Ch mc chiếc áo dài màu xác pháo, kết nơ hoa trên đầu. Trông ch tht tươi tn, nói cười để kho lp s lo lng, vì chc chc li liếc nhìn đồng h ri nhìn ra xa phía cng. Nim vui len li trong ngôi nhà và khu vườn. Ngay c cây trng cá va thoát khi cnh xác xơ cũng cười ct ngã nghiêng trong gió và hân hoan như đang bì bõm tm mưa. Khong sân được căng mt cái dù ln. Nhng dây hoa giy vin trang trí dc theo li đi. Không gian lao xao tiếng nói cười. M tôi ngi nghiêm trang nơi phòng khách, gương mt không giu được v rng r. Bà đang nhìn bình hoa hng được cm mt cách chăm chút như gt ta tng nhánh, lâu lâu li huơ tay sa li mt cành mà bà chưa va ý. Tôi len li gia tng người đến ngi dưới gc cây. Ánh sáng ht lên đám c di mc quanh ngôi m lucky, đang rp rn như chiếc đuôi ca người bn nh vy mng mi khi tôi tr v nhà. Cơn mưa va dt để li mt nim vui m ướt thơm thơm mùi c.
T ngày dm hi anh thường đến nhà tôi, cao ln và phong trn, gương mt luôn rng r nói cười, có khi còn mang cho tôi mt cp cá cnh hay vài món đồ chơi. Tôi mĩm cười vi anh và lng l biết ơn ch hai, người đứng sau m lúc nào cũng thương tôi vô điu kin. Có khi tôi còn ước rng: phi chi mình có được mười người ch như vy thì hnh phúc biết my!
Mt ti vng vc sao lùa gió qua sân, cánh cng rào ko kt bun thm. T lâu ri m tôi thôi không nuôi chó na nên mi khi khách đến cũng ít n ào, ch có tiếng rn r sét ca my cái bn l và loáng thoáng tiếng cười chào. Ch lng l kéo cánh cng tưởng không th cũ k thêm na. S im lng đã gm nhm ch sut my tun qua. Tiếng th dài ca ch dường như cũng lây lan vào tiếng th ca m, nghe như mt bài hát bun thm đập nhp trong đip khúc ch đợi gia âm vc không th vượt qua.
Tôi ngi trên cành đã mòn vt lp v, nhìn my ngôi sao bt động qua khong trng lung lay ca khóm lá. Tiếng vo ve ca đám côn trùng to nên mt khong không hun hút như âm thanh ca mt hình hài đang rơi vào h sâu vô tn.
Ch không nói mt li, giơ tay tháo si dây chuyn đang đeo trên c. Anh thn nhiên b vào túi, ming lí nhí mt điu vòng vo gì đấy ri vi vã lên xe r ga như k ti đồ c trn chy khi nơi mà s tht s chiếu ri vào hn. Tiếng xe mt hút để li mt tượng g đứng phơi gia đêm vng vc. Tôi lng im đến bên ch nm bàn tay đẹp đang rũ rượi gia mùa thiếu n, buông xuôi trong s tan v cuc tình đầu tiên. Anh đã đi theo mt người con gái khác.
Mưa xi xung khu vườn màu xanh nõn ca nhng búp chi tơ va nhú lên sau ngày Đông rũ. Bui chiu chm, ht chút nng nht thếch đầy v yếu đui sau cơn mưa dm hôm trước. Ánh sáng ng gt trên vòm cây thưa tht, rơi xung lp lá vàng s biếng lười ca gic ng mun chút xào xc git mình. Ch lom khom quét đám lá rng, vun thành tng đống, vun vén k lưỡng như nâng niu gói hành trang. Tiếng chi chà khô khc vi tiếng lo xo ca lá cht lên th âm thanh giòn giòn khô gy ca bui chiu nát vn. Tôi loay hoay nhóm la, tng ct khói bay lên tn mác khp vườn. Ngày lê thê giãn n vô tn, dường như có mt s thanh thn đến cay nghit lng vng trên tng si khói mù bay khp không gian.
T ngày ch theo my người bn hc ngh may vá tn Sài gòn, trn chy khi nơi sinh ra, tôi cũng thôi không còn đốt lá. Chúng rng thành mt lp dày mc rung mùn đen. C di không ngng mc lên và lp vùi tng mng tng mng xám ngoét, c xanh lên rì rào như màu xanh bt tn mà chúng tng xanh trong ký c non tơ. Tôi đi theo li mòn dc khu vườn, trong đầu cht cha nhng hình nh nhy múa. Đôi dép lê bám đầy mùn đất. Chúng tng là nhng chiếc lá hay đám c đã b thi gian xâm chiếm và tiêu hoá trong chiếc d dày trng hoác, tham lam. Có khi chúng còn chp chn trong gic ng mơ, ánh lên màu xanh ve chai, hàng nghìn mnh xanh ve chai, ca vào nhau, ca vào ký c chng cht, vào nhng hình nh rách nát t tơi. Và ch tôi cung điên khâu vá như khâu vá mt thi thiếu n vi vàng va thoáng vt qua. 
Gió v lên khuôn mt nhiu đường nét xa l, ngày tháng đến ri đi làm cho nhng ý nghĩ hn độn và ri rc. Chúng như mt dung dch đọng li tng mng trong trí nh. Tôi ln lên tng ngày tng ngày bng th cht trong sut rã ri đó. M tôi bn rn vi công vic bán buôn ngoài ch nên ngôi nhà càng thêm vng v, cht thêm s hoang tàn lên khu vườn. Tôi ngi dưới bóng cây. Nhng bóng mát luôn to s bình yên k l nhưng trong khu vườn gi đây chúng tr nên cô độc l thường. Mùa noel năm nay, tôi kết rơm r, giy bi dng hang đá và treo nhng si dây kim tuyến lên cành cây mà không có bàn tay khéo léo ca ch. Trong tiếng chuông nhà th rn rĩ, di kim tuyến óng ánh gia ánh sáng ca chiếc đèn néon trng lnh treo trước hiên nhà, tôi đốt mt ngn nến và lng l ngi dưới gc cây. My hôm trước, ba tôi đem v b ghế đá mài nâu đỏ, đặt sát tường rào, nơi mà sau này ông cùng tôi hay ngi ung trà mi khi tôi tr v sau quãng dài vô thành ph hc.
Tng thi gian trôi, xếp ký c thành nhng nếp gp có khi tht ngăn np vi nhiu rn rã bun vui khóc được. Có khi chúng hn độn như mt gam màu rc la, đốt cháy tt c ý nghĩ và ly đi mi năng lượng đem đổ vào mt không gian khác, để li chung quanh đầy vt màu loang l. Khu vườn, ngôi nhà, cây trng cá... Tt c đứng đó chng kiến nhng khonh khc vui bun đi qua, nhng người thân vơi dn trong không gian y vi cái nhìn vô vng. Hình nh đã gãy đổ t lâu còn đọng chút dư v trên tng giác quan nhàu nát. Hy vng xói mòn theo thi gian, nhng gic mơ vá víu. Cnh vt, con người,  không gian... mt hút vào trong  vùng ký c xa lc. Chúng có th đẹp, có th mĩm cười tiếc nui nhưng cũng có khi ct vào tâm thc mt vết ct không bao gi lành ln và đôi khi chúng hin lên gm nhm gic mơ ca bn. Gic mơ mãi mãi như là mt gic mơ khi chúng không li mà thoáng vt qua, không khi nào chu quay v.