Đã
thay đổi so với nhiều năm trước
Nhưng
vốn nghèo nên vẫn nghèo xơ
Khi
triều cường lên hẻm xóm trở thành sông
Người
lớn bì bõm lội, trẻ con tồng ngồng rượt đuổi
Nước
cống lội quen đôi chân không thấy thối
Vắng
tiếng chửi thề giấc ngủ không ngon
Gây
nhau đánh lộn như cơm bữa
Nên
đôi khi lặng im cũng thấy buồn
Nhà
lá, nhà tôn chen chúc nhau chật chội
Cái
thụt ra, cái lại thụt vào
Buổi
trưa là giờ con nít quậy
Những
đứa bụng ỏng da xanh
Cười
ré hét to bưng cả óc
À
hôm này có đứa chết trại mang về dọn cỗ
Cả
xóm lại có dịp một bữa nhậu hả hê
Nỗi
buồn của người này là niềm vui của kẻ khác
Nói
ra kể cũng thấy nực cười
Đứa
xì ke, đứa giật đồ bị bắt chuyện thường!
Vào
tù ra tội như đi chợ
Không
việc làm nên đàn đúm tụ tập
Chứng
nào tật nấy sửa sao đây?
Đứa
chửa hoang, người vừa bị giết bên cầu
Là
những chuyện nhức đầu nói mãi!
Trò đỏ đen vô cùng phong phú
Tài
xỉu, cờ tướng, cá ngựa, đô mi nô
Thỉnh
thoảng có đứa hô lô tô, ráp sòng tứ sắc
Còn xì lát thường xuyên, bài cào, binh xập xám
Trai thích ở trần mình xăm đại bàng tứ chiến
Hết cá độ đá banh, đến cá độ đá gà
Gái thích ngôi lê ăn hàng, đi khách
Đàn bà đánh con, chửi chồng như cu gáy
Nhìn quanh ai cũng rảnh cả ngày
Không học hành chi lấy đâu ra việc?
Hỏi ra: Trí
thức mấy bằng còn trở thành “trí ngủ”
Huống gì một lũ đầu trộm đuôi cướp như tụi tui...
Lâu
lâu có sinh nhật đám ma
Cả
xóm lại một đêm mất ngủ kinh hồn
Ca
sĩ nghiệp dư từ đâu kéo đến
Đứa
hát cải lương, đứa múa lửa phun dầu
Những
giọng ca sến rện ra rã suốt canh thâu
Nhưng
biết đâu lại làm vui người quá cố
Chẳng hiểu tại sao nhưng khi người thân mất
Họ
không khóc nhiều mà chỉ bia rượu, hát ca
Buồn
một vài hôm rồi cũng nguôi ngoai
Có người bảo: Chết còn vui hơn sống,
Vất
vưởng đau thương cho xong một kiếp người!
Dẫu nói vậy xóm nghèo cũng tôi nghiệp
Nhà nào có việc cần là xăng xái giúp ngay
Việc chùa, việc miễu làm rất nhiệt tình
Không ai biểu, chẳng cần ai nhắc
Việc chùa, việc miễu làm rất nhiệt tình
Không ai biểu, chẳng cần ai nhắc
Nhìn đâu hể người trong xóm là quen mặt
Ghét ra ghét, thương ra thương rất thật
Đã quý rồi, thấy chết là cứu ngay
Không một chút so đo thiệt hơn suy tính
Dẫu rằng biết nơi đây là đất bùn hèn mọn
Xin chọn xóm nghèo làm chốn nương thân
Cần một chút tình làng nghĩa xóm tương lân
Gần nhau hơn xin gần nhau hơn nữa
Sống trong chung cư cao tầng đồ sộ
Có người đơn thân chết khô trong phòng đố ai hay
Ôi cuộc sống văn minh làm cho xa cách
Lạ lẫm mặt người trong hối hã mong manh!
rất thực mà cũng rất thơ. hay anh!
ReplyDelete