Tàu rời ga vằng vặc những thanh âm
Ta băng qua miền ký ức
Cô gái bên vuông cửa môi mềm
Thiếu phụ vùi khăn nức nở
Sân ga giữa lưng chừng hai hướng
Thắc mắc nhìn hoài đi đến xôn xao
Tôi kiếm tìm hạnh phúc nơi nao?
Người chấp vá tương lai lạ lẫm?
Từ dạo tôi đi quán cà phê vắng khách
Em trở thành sương phụ hát tình ca
Mái tóc vơi theo từng sợi úa
Huỳnh Đàn rơi rụng mất vàng hoa
Nha Trang chìm vào vô thức
Nhạt nhòa nỗi hoài vọng đơn
Lắng đọng tận cùng vương vấn
rạn vỡ nụ cười một thuở nhớ thương!
Tàu vẫn miệt mài tìm bến cũ
Chỉ người đi mãi miết chưa về?
Lòng vẫn vắng sân ga chiều tím biếc
Ký ức in hằn hai vệch sáng song song!
Nguyễn Vũ Anh
No comments:
Post a Comment