Tuesday, October 19, 2021

Tranh sơn dầu VÙNG NÓNG - Họa sĩ Nguyễn Vũ Anh

 


VÙNG NÓNG
❤️🧡💛
Tranh sơn dầu
40x60 Cm
Họa sĩ Nguyễn Vũ Anh
2/7/2021


Tranh Sơn dầu " Cảm ơn chiếc khẩu trang" - Họa sĩ Nguyễn Vũ Anh

 

Cảm ơn chiếc khẩu trang
Tranh Sơn dầu
40x60 Cm
Tác giả Nguyễn Vũ Anh
Tháng 6/2021

Tranh sơn dầu HỒN BƯỚM - Họa sĩ Nguyễn Vũ Anh

 


Tranh sơn dầu
HỒN BƯỚM
40x60Cm
Họa sĩ Nguyễn Vũ Anh
7/2021

Tranh sơn dầu MAI HOA ĐĂNG (Niềm hy vọng) - Nguyễn Vũ Anh

 


Tranh sơn dầu
MAI HOA ĐĂNG (Niềm hy vọng)
                          
30x40Cm
Nguyễn Vũ Anh
7/2021 

💚
Mặc dù Mùa Xuân không còn nữa nhưng sáng nay trước sân một nhành mai bừng nởTâm an nhiên, tự tại, giúp ta cảm thấy an lạc và cảm thấy hạnh phúc khi được chia sẻ những yêu thương. Tâm hồn ta chẳng khác gì nhành mai vẫn nở trong những ngày đầu mùa Hạ:
"Xuân đi trăm hoa rơiXuân đến trăm hoa nở
Việc đời qua trước mắt
Già theo đến trên đầu
Chớ bảo xuân qua hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành mai "
( Thích Chân Tuệ)
Bao nhiêu đau thương, dịch bệnh, vất vả, thiếu thốn... trong cuộc sống, rồi sẽ qua vì chúng ta vẫn luôn hy vọng vào một ngày mai tươi sáng, bình yên và hạnh phúc.
                       
💙

Tranh sơn dầu XÓM CHIỀU - Nguyễn Vũ Anh

 

Tranh sơn dầu XÓM CHIỀU
40x60Cm
Nguyễn Vũ Anh
7/2021

Vẽ truyền thần - Nguyễn Vũ Anh

 Tranh truyền thần của Nguyễn Vũ Anh







Sunday, October 17, 2021

Bài thơ cuối cùng: ƯỚC MƠ SÀI GÒN SỚM HỒI SINH - Nguyễn Vũ Anh



💛❤️❤️‍🩹♥️💝💚

Thương vô cùng cho dân nước tôi!
quanh năm cứ vất vả ngược xuôi
hết thiên tai rồi dịch bệnh tàn phá
chỉ có dân với dân đùm bọc lẫn nhau
bủa vây giữa những điều thiển cận
đói nghèo bệnh tật biết ai lo?
nạn tham nhũng suy đồi đạo đức
đất mẹ oằn mình tim nhức nhối xót xa!

ôi thương quá, Sài Gòn hoa lệ!
hy vọng Sài Gòn đêm đen sẽ biến mau
mệt nhoài sau cơn bạo bệnh thương đau
phố phường sẽ chẳng còn im vắng
ngày mai Sài Gòn sẽ hồi sinh

mây trắng bay lên, bầu trời xanh ấm áp
rộn rã tiếng cười giữa màu nắng tinh khôi
đường Trương Định rợp bóng me bay
Nguyễn Bỉnh Khiêm
hai hàng cây vươn cao xanh ngát
trên nhánh huỳnh liên, đàn chim đong đưa hót
Công Viên Tao Đàn, con sóc nhảy tung tăng


Bạch Đằng vui thuyền bè về cập bến
phố lên đèn rộn rã bước chân quen
tay trong tay, em tha thướt bên anh
bao yêu thương dâng đầy lên trong mắt
ơi hạnh phúc, sao tơi bời, tha thiết?
đến bao giờ vơi hết những niềm đau?

🥂🥂🥂 
Sài Gòn, 10/10/2021









Bài thơ số 5: SÀI GÒN CẢM ƠN VÀ MONG CẦU - Nguyễn Vũ Anh





💙♥️💖💚💛

Xin cám ơn
những tấm lòng nhân ái
giữa đại dịch kinh hoàng bệnh tật tràn lan
nhờ y bác sĩ, điều dưỡng, nhân viên y tế...
những bàn tay thương yêu, tận tình chăm sóc
cứu bệnh nhân bằng khối óc, con tim

xin tôn vinh
những thiên thần áo trắng, áo xanh
quên bản thân mình, quên riêng tư hạnh phúc...
bằng tình thương, bằng y đức hy sinh
ngăn lưỡi hái tử thần, để hồi sinh cuộc sống

xin cám ơn
những tình nguyện viên
những chiến binh thầm lặng
lao vào hiểm nguy dịch bệnh
cứu người đang thập tử nhất sinh
quên đi sức khỏe và mạng sống
giúp đỡ đồng bào trong hoạn nạn đảo điên

xin cám ơn
những người dân bình thường
tự nguyện làm rất nhiều việc thiện lương
hằng ngày phải đối diện cảnh chết chóc
chuyên chở, khâm liệm và mai táng
cho bao người lìa bỏ dương gian

kể sao hết?
những nghĩa cử cao đẹp
những trái tim nồng ấm bao dung!
xin cám ơn cả những đau thương
để ta biết quý trọng niềm hạnh phúc
xin cám ơn bao gian nan, nguy hiểm
để vượt qua giới hạn bản thân mình...

tiếng còi xe cứu thương,
cứ bàng hoàng ám ảnh
như cứa vào tâm thức vết nhói đau!
xin ơn trên đoái thương người Sài Gòn
chở che dân lành mau vượt qua khố nạn
thắp nén hương nguyện bình an đất nước
cho cuộc sống an lành, Sài Gòn sớm hồi sinh.
☕️




Bài thơ số 4: SÀI GÒN TANG THƯƠNG VÀ NUỐI TIẾC - Nguyễn Vũ Anh






🖤💔🤍💙

Sài Gòn tang thương và nguy biến
nước mắt bao người sao cứ mãi rơi rơi...!
nỗi đớn đau đã vỡ ra thành tiếng
tan vào không gian trong đêm tối mịt mùng
tiếng ai khóc một mình tuyệt vọng?
lạc lõng giữa mênh mông, đau đớn khôn cùng...

ai ra đi mắt nhắm tay buông?
quá bàng hoàng vì sao ra nông nỗi?
mấy vắt cơm trái bắp còn nóng hổi
trước chân dung nghi ngút khói hương vàng
mười mấy ngàn người Sài Gòn đã khuất
lặng lẽ hoá ra tro không hương khói vòng hoa
người ở lại lòng trơ như gỗ đá
cảnh biệt ly đau xót chẳng mộ phần
sống làm sao khi mất hết người thân?
bơ vơ, lạc lõng phận mồ côi đơn chiếc...

Sài Gòn ơi, mai lìa xa cuộc sống
bỏ mẹ già và con dại thơ ngây
bỏ cả những ước mơ hoài bão
bỏ lại cuộc đời: vinh, nhục, đổi thay...
nhớ Trưng Vương thời hồn nhiên sách vở
nghiêng nghiêng nét bút chép vần thơ
tà áo nữ sinh tung bay giờ tan học
kỷ niệm nào trong lưu bút chuyền tay?

cơn mưa bay mát hàng cây lá biếc
đường Nguyễn Du nghe gió hát lời yêu
ngồi bên nhau trong im lặng buổi chiều
bàn tay tìm đôi bàn tay ấm
phút yêu đương thuở ban đầu say đắm
lời thì thầm hạnh phúc lúc gần nhau
rồi thanh xuân trôi lặng lẽ về đâu?
một kiếp người mong manh vô ngã
khi tắt thở lìa đời là quên hết
một hạt nút cũng chẳng thể mang theo!
muốn trối trăn hay nuối tiếc điều gì?
hỡi người đi! sao mắt còn chưa khép?

👁👁

Bài thơ số 3 - LÒNG TỐT NGƯỜI SÀI GÒN - Nguyễn Vũ Anh



🧡🤎💛

Dân Sài Gòn vốn xưa nay hào sảng
trong gian nan biết nghĩa xóm, tình làng
xe cứu thương tự phát giúp dân thương
tài xế tình nguyện chở oxy cho người bệnh
nhiều hộp cơm vội vã mang đi
đặt trước cửa mỗi nhà, chỉ mong cứu đói
cảm động làm sao những bịch rau củ quả
chia sẻ nhau từng túi gạo hủ đường...
máy trợ thở trỉu nặng tình thương
cứu người bệnh hiểm nguy, trong cơn ngạt thở
nhiều quỹ từ thiện đã được mở
có cụ già, em bé đem chút tiền để dành ra góp
mong kịp thời mua thiết bị thuốc men!
đã mọc ra máy ATM những loại cần dùng
trong bệnh viện người cùng nhau tương trợ
Sài Gòn yêu thương, có bao điều trăn trở?
giữa cuộc đời đang đánh mất niềm tin!
biết làm sao?
người Sài Gòn dìu nhau qua đại dịch
những câu chuyện nghĩa tình, như máu chảy về tim

♥️



Bài thơ số 02 SÀI GÒN GIỜ GIỚI NGHIÊM - Nguyễn Vũ Anh

 


💜💔

Giờ giới nghiêm,
Sài Gòn không bóng người qua lại
những chuyến xe lặng lẽ chở quan tài
nhà thờ Đức Bà đứng lặng yên,
buồn bã nhớ những chiều tan lễ
làm sao kể cho hết niềm u uẩn đau thương?
Hồ Con Rùa mặt nước rêu xanh
những vòm cây ven đường rũ bóng
ánh đèn đêm vàng vọt lặng câm
soi từng cánh hoa dầu nằm gục chết...

đâu rồi?
áo màu tung bay đường Nguyễn Huệ?
chợ Bến Thành rộn rã bước chân qua?
chỉ có bác hành khất không nhà, nép mình bên cột điện
năm tháng buồn manh áo rách tả tơi...
kẻ tật nguyền, chết trong đêm lặng lẽ
chiếc xe lăn nặng trĩu ưu phiền
bà cụ nằm run rẫy dưới mái hiên
chẳng có nỗi sợ nào triền miên
kinh hoàng như bao tháng ngày này...!

Sài Gòn giờ giới nghiêm
chỉ nghe xa vọng tiếng kinh cầu
đất không biên giới chim về đậu
giờ muốn đi đâu phải có giấy thông hành...
Sài Gòn của những đêm thức trắng
giờ đang chìm trong một giấc ngủ sâu!

🦩🦩🦩