Monday, August 15, 2011

Bóng dáng làm tươi cuộc đời




Kính tặng Mẹ

                                                                               
Có lẽ từ thời con gái, mẹ tôi đã thích làm đẹp, nên ở tuổi ngoài bảy mươi, bà vẫn thường xuyên chăm sóc đến “nhan sắc” của mình.
Tóc bà đã bạc trắng nhưng được uốn bồng bềnh, gợn sóng như một đám mây bông . Mỗi khi hay tin chúng tôi ở xa sắp về thăm nhà, bà liền thuê xích lô đến tiệm uốn tóc, gội, hấp, sửa sang lại mái tóc để khi chúng tôi về không cảm thấy bà già cả, tàn tạ.
Móng tay, móng chân bà không để dài nhưng lúc nào cũng được tô màu hồng nhạt trông thật dịu mắt. Bà rất vui khi nghe mấy cô thợ làm móng khen tay, chân mình đẹp. Đôi chân đã một thời không mang guốc dép, thoăn thoát gánh gạo trên đường quê nhưng chưa bao giờ bị chai sạm, nứt nẻ. Giờ đây, sau hai lần bị té, phải đi bằng nạng nhưng mẹ tôi không bi quan, buồn bã ngược lại còn rất yêu đời. Chính niềm lạc quan của bà là niềm hạnh phúc vô cùng của chúng tôi.
 Ngày xưa không biết mẹ tôi đã dùng những loại mỹ phẩm gì ? Nhưng giờ đây, bí quyết làm đẹp của bà rất đơn giản: Chỉ là một thỏi son gió. Mẹ tôi trang điểm thật lẹ làng. Bà đánh son lên môi, chập môi, mím mấy cái là màu môi đỏ đều và đẹp ngay. Kế đến, bà chấm vài chấm trên má rồi lấy tay thoa đều là trở thành “má hồng”. Nhờ có sẵn nước da trắng mịn nên bà chỉ cần  “chấm phá” một chút là “rất duyên” rồi.
Có một hôm, đã hơn chín giờ tối, em gái tôi còn nhìn thấy bà trang điểm nên bảo: “ Ủa, sao giờ này mẹ còn đánh son làm gì nữa?” Mẹ tôi trả lời: “Để mẹ đánh một tí, chứ không nữa đêm, ba con giật mình dậy nhìn thấy mẹ tái méc thì sao ?” Em gái tôi mới kịp hiểu ra, rồi cả hai mẹ con cùng cười.
Mẹ tôi làm đẹp không phải cho riêng mình mà còn để cho mọi người, cho chồng, cho con ngắm nghía. Trong mắt chúng tôi, mẹ tôi lúc nào cũng đẹp và luôn lạc quan, yêu đời. Mẹ như một bà tiên tóc bạc hiền từ  và mãi mãi là “Bóng dáng làm tươi cuộc đời!”.    

No comments:

Post a Comment