Wednesday, March 16, 2016

Từ biệt nhạc sĩ Thanh Tùng - Còn đó "giọt nắng bên thềm"


Nhạc sĩ Thanh Tùng đã ra đi...bất chợt tôi cảm thấy bàng hoàng về sự vô thường của kiếp sống con người.
 Lâu nay tôi vẫn hát "Giọt nắng bên thềm " như một bài ruột vì thực sự tôi cảm được tâm trạng của tác giả khi viết bài hát này. Tôi càng hát càng thấy thấm vì ẩn chứa đâu đó trong bài hát là cảm xúc của chính tôi: “… Lâu lắm rồi em không đến chơi, cây sen đá lá bạc như vôi. Sỏi đá rêu phong, sỏi đá chưa quên chân người. Bài hát rêu phong, bài hát viết không nên lời đã vội lãng quên…”Từ giai điệu đến ca từ đều rất  đơn giản nhưng lại rất sang trọng và chân thực. Những Ngày ấy khi tôi còn trẻ, làm ở Viện Pasteur Nha Trang, thỉnh thoảng tôi thấy nhạc sĩ Thanh Tùng vào Viện vì nghe đâu anh thuê nhà của viện để mở công ty...Lúc đó cũng có nghe anh có một cô học trò - ca sĩ Ngọc Thúy, một ngôi sao của Đòan ca múa nhạc Hải Đăng, thật tình tôi cũng rất ngưỡng mộ anh. Những bài hát anh viết như : Chuyện tình của biển, phố biển và Giọt nắng bên thềm là ba nhạc phẩm anh đã viết tặng cho cô ca sĩ này. Tôi cũng có quen biết Ngọc Thúy chút chút nên cũng phần nào hiểu được hoàn cảnh ra đời của những bài hát này. Giữa họ đã có nhiều kỷ niệm vui buồn mà sinh thời ông không muốn nói nhiều với báo chí.
Sau này, Ngọc Thúy đã lấy chồng và sang định cư ở Mỹ để lại những ca khúc làm nên tên tuổi nhạc sĩ Thanh Tùng và nhiều giọng ca khác của Việt Nam. Ở Nha Trang có ca sĩ Khánh Phương hát " Lối cũ ta về” của nhạc sĩ Thanh Tùng rất hay. Tôi cũng thường hát “Hoa tím ngoài sân” và yêu thích: “Em và tôi”, “ Trái tim không ngủ yên”, “Trái tim hoang vu”…Mỗi tác phẩm của anh hình như đều thấp thoáng một bóng hồng nào đó làm lay động tâm hồn người nhạc sĩ.
  Theo anh: “Trong tình yêu thì không có sự mất đi, cái mình cho người khác vẫn còn mãi trong mình...”. Chắc hẳn anh vẫn còn mãi trong lòng những người yêu mến những sáng tác của anh… Từ biệt người nhạc sĩ tài hoa và phong cách, từ biệt người nghệ sĩ phiêu bồng lãng mạn hiếm hoi trong thế giới đang vội vã này.


No comments:

Post a Comment